Trang nhà > Con người > Dưỡng sinh > CON ĐƯỜNG LUYỆN KHÍ CÔNG
Khí công vấn đáp
CON ĐƯỜNG LUYỆN KHÍ CÔNG
Thứ Ba 24, Tháng Tư 2007
HỎI: Vẫn thường nghe nói đến Khí công. Thấy Khí công gắn liền với Dưỡng sinh và cũng như các khả năng kỳ lạ của các võ sư Khí công, nhưng không rõ ràng thậm chí như huyền thoại là tại làm sao?
ĐÁP: Ngày nay với sự phát triển của các phương pháp Dưỡng sinh, Võ thuật, Khí công được đưa vào chủ yếu là phép thở khí công, còn các môn công phu kỳ dị không được đưa vào với các lý do sau:
1. Con đường dẫn tới luyện khí công, bao giờ cũng bắt đầu từ sự thở. Sự thở kết hợp với tâm ý chạy theo vòng vận khí, từ đó chân khí phát sinh, ngũ khí xuất hiện mới là khí công thực thụ. Nhưng sự thở thường là sự kích thích ban đầu mà thôi, chứ không phải là tất cả. Ngày nay nhiều người quan niệm khí công là luyện thở, như vậy là hoàn toàn sai lầm và chưa hiểu biết về khí công. Tại sao vậy? Thực chất của sự thở là theo nhịp thở cùng tâm ý để hạ Tâm hỏa, đón Tốn phong tụ tại Đan Điền, đốt Tinh thành Khí đi lên, tản ra toàn bộ cơ thể. Qua quá trình luyện tập, khi đã kích thích được rồi thì sự thở không còn ý nghĩa vì hoạt động của cơ chế sinh khí, hành khí và phát khí đã trở nên tự động và phụ thuộc vào ý thức. Ở mức độ cao, chỉ mới chớm nghĩ bằng tâm ý thì khí đã tràn ngập cơ thể khiến cho toàn bộ cơ thể hoạt động với công năng tối đa, mà năng lượng cho hoạt động đó chỉ ở mức tối thiểu. Hơn nữa qua thời gian luyện tập, các cơ quan quan trọng cơ thể trở nên hoàn hảo, hoạt động với hiệu suất và sự đồng bộ cao nhất.
2. Do sự truyền thụ khí công chính tông, từ xưa theo phương pháp tâm truyền và bí truyền, cho đến ngày nay lại thất truyền nhiều, cho nên việc khảo cứu và trình bày dưới quan niệm hiện đại rất khó. Từ các khó khăn về ngôn ngữ cho đến sự khác biệt quan niệm xưa và nay làm cho sự nghiên cứu khí công trở nên khó khăn. Ví dụ như các quan niệm cổ dựa trên quan niệm Kinh dịch và Vô vi, cùng với các quan niệm Đông y mà ngày nay các cơ sở này cũng không mấy ai hiểu thấu đáo, chưa nói đến hiểu tất cả để có thể tổng kết mà hiểu đúng nó. Một cơ sở duy nhất có thể khắc phục được các vấn đề trên là sự luyện tập và khả năng thực thụ, có nghĩa là dùng thực nghiệm để bổ chứng lý thuyết. Nhưng vấn đề cũng không đơn giản vì không mấy người luyện khí công đạt được kết quả cần thiết.
Nói tóm lại chân lý của khí công như mọi chân lý khác có công thức sau:
CHÂN LÝ = THỰC NGHIỆM + LÝ THUYẾT
Trong lĩnh vực khí công, thực nghiệm và lý thuyết đều khó cả, cho nên dễ bị mai một và hiểu lầm là vậy.
Như trên đã nói, phần lớn các nghiên cứu khí công do các nhà nghiên cứu có tri thức hiện đại thực hiện, nhưng họ lại không đạt được năng lượng khí công cần thiết. Ngược lại các nhà khí công tài ba lại khó khăn trong việc lý giải logic, bởi phần lớn họ xuất thân từ các môn phái hẹp, cho nên khả năng tổng hợp bị hạn chế. Một đặc điểm quan trọng nữa cần nhắc tới là các nhà khí công cao siêu thường là người xuất thế, phong cách tư tưởng thoát tục, không ham lý luận trong khi nói hay dùng hình tượng, cho nên khác hẳn với sự duy lý hiện đại. Tất nhiên kho tàng tri thức của nhân loại cần một lý thuyết đầy đủ, đúng đắn về một vấn đề, để thế hệ tiếp sau có thể đón nhận và kế thừa được các tinh hoa của tiền nhân. Những yêu cầu này rất khó, nhưng đó lại là việc cần làm trong nhiều vấn đề cần làm của nhân loại.
Về thực chất, muốn hiểu biết về khí công không thể không hiểu biết về y lý phương Đông, và càng không thể hiểu được một quá trình áp dụng thành công các y lý đó vào chữa bệnh đạt kết quả, nhất là các phương pháp có liên quan tới khí công, ví dụ như bấm huyệt chữa bệnh, xoa bóp chữa bệnh, và dùng khí công chữa bệnh. Ở đây tiêu chuẩn quan trọng cho người mang danh là luyện khí công và dùng khí công chữa bệnh là:
- Nếu dùng tay (tức dùng Chưởng công) thì tay phải nóng lên hay lạnh đi tùy theo sự điều khiển, có nghĩa là tay phải phát ra một loại bức xạ năng lượng sinh học và hiệu ứng cấp. Cần thiết là phải tạo ra nhiệt trước khi có các hiệu ứng khác.
- Dùng mắt (Miêu công) thì phải gây phản ứng cho vùng tác động dù là hiệu ứng nhiệt hay lan truyền, hay nhu động…
- Nếu dùng Thần công thì sóng não α (alpha) phải có biên độ rộng, giải tần hẹp đồng thời đối tượng được tác động phải có cảm giác rõ ràng.
Muốn đạt được điều trên thì phải trải qua một quá trình luyện tập rất vất vả, cho nên không mấy ai đạt được. Nhưng đó lại là điều kiện bắt buộc. Có nghĩa là chính mình đã luyện thì mới hiểu rõ được lý luận và khả dĩ mới hướng dẫn người khác được.
Ngoài ra còn có một vấn đề không thể không đề cập tới, đó là mang danh là người luyện khí công phải là người hầu như bất khả xâm phạm đối với các chứng bệnh và nguyên nhân khí mà trong Đông y nói là “thất tình” (bảy thứ tình trạng tâm lý gây rối loạn khí bên trong) và “lục dâm” (sáu thứ tà khí bên ngoài nhập vào gây bệnh). Hơn nữa cách sống, cá tính, quan hệ xã hội phải thể hiện là người đạt được đạo, có tâm đạo, có mục đích sống hướng thiện giúp đỡ mọi người.
Các dòng khí công chính tông còn tồn tại đến ngày nay rất hiếm, phần lớn đã đi vào truyền thuyết. Hơn nữa các dòng này lại có các quan niệm rất khác nhau cho nên cũng khó tổng hợp thành một hệ thống lý thuyết chung, ví như Thái Cực nội gia quyền, Thiếu Lâm ngoại gia quyền và phái Nga Mi… rất khó thống nhất các quan niệm với nhau, từ quan niệm về bản chất khí cho đến vòng vận khí, từ các phương pháp luyện cho đến phương pháp thực hiện công phu.
Lịch sử khí công có gắn bó rất nhiều đến võ thuật. Nhưng sự phát triển của võ thuật ngày nay nặng về biểu diễn quyền cước, binh khí còn khí công bị coi nhẹ và bị thất truyền, các võ sư hiện đại bị mất cái gốc luyện khí.
Sự cân bằng giữa các năng lượng chân thân và năng lực sử dụng là cần thiết, mà thực chất năng lực chân thân phải cao hơn năng lực sử dụng vài bậc, thì đến khi sử dụng mới không gây hậu quả xấu cho bản thân. Ngày nay người luyện võ ham ngoại công quyền cước, binh khí mà quên khí công, đó là điều tối kỵ. Do võ thuật phát triển như vậy nên khí công lại càng khó nghiên cứu và trình bày.
Các khả năng kỳ lạ của khí công, cũng như các khả năng kỳ lạ của con người mà ngày nay chúng ta được biết đến nhiều; thường được phủ lên một bức màn bí ẩn và coi đó là các hiện tượng dị thường. Quan điểm đó là quan điểm hoàn toàn sai lầm. Các khả năng đó là khả năng tiềm ẩn của con người mà chẳng qua, con người do chưa hiểu rõ và tự chứng minh được các khả năng này, và vì hoàn cảnh sống không thuận lợi cho nên đã tự đánh mất nó. Chúng ta không nên thấy các khả năng này chưa được phổ biến mà phủ nhận nó, mà cần phải nghiên cứu một cách nghiêm túc có hệ thống về lý thuyết kết hợp với thực hành để tìm lại khả năng đã mất của mình.
Với chừng đó vấn đề xung quanh lĩnh vực khí công, đã rất phức tạp nhưng cũng rất có ý nghĩa đối với sức khỏe, hạnh phúc, tuổi thọ của nhân loại. Đó là điều không phải xa vời, vô ích, mà ngược lại nó hết sức bức thiết cho nhân loại ngày nay.
HỎI: Liệu có sự phân loại hợp lý trong lĩnh vực khí công để khí công trở nên rõ ràng và dễ tiếp thu hơn?
ĐÁP: Có. Nếu chúng ta lấy các tiêu chuẩn sau đây để đánh giá:
- A. Sự phụ thuộc vào quá trình thở của phổi và hệ hô hấp cùng các thực khí đi ra theo đường thực quản.
- B. Sự phát sinh ra luồng chân khí mà biểu hiện là nóng Đan Điền (phần bụng), Mệnh Môn (phần lưng). Sau đó có chạy theo mạch Nhâm (đường trung tâm trước) và mạch Đốc (đường trung tâm sau) cuối cùng là vào phủ tạng rồi tản ra toàn cơ thể.
- C. Sử dụng năng lực mà thiên về năng lực cơ bắp, gân, cốt, tức là năng lực bắt buộc phải có sự va chạm với đối tượng, năng lực này gọi là năng lực Hậu thiên.
- D. Sử dụng năng lực do chân khí phát ra từ các vị trí đặc biệt không bắt buộc có sự va chạm với đối tượng, mà vẫn gây ra các tác động thực sự. Năng lực này gọi là năng lực Tiên thiên.
Với các tiêu chuẩn trên ta phân loại như sau:
- Theo tiêu chuẩn A là nội khí Hậu thiên, đó chính là sự thở thường.
- Theo 2 tiêu chuẩn A kết hợp với C cùng với sự luyện tập cơ bắp gọi là nội công.
- Theo 3 tiêu chuẩn A kết hợp với B và C cùng với sự luyện tập quyền cước, binh khí đây chính là võ thuật hiện thời.
- Theo tiêu chuẩn B là nội khí Tiên thiên đây chính là phép đạo khí dưỡng sinh.
- Theo 2 tiêu chuẩn B kết hợp với D là môn công phu chính pháp của năng lực Tiên thiên. Vậy mục đích của bộ sách Khí công Công Phu là làm sáng tỏ năng lực Tiên thiên “do chân khí phát ra”.
Trên đây là sự phân loại các đặc điểm trong lĩnh vực khí công công phu, là cơ sở để chúng ta xem xét các hiện tượng có liên quan. Nhưng quan trọng nhất đối với việc nghiên cứu là phải tìm bản chất khí Tiên thiên, cũng như việc luyện tập và áp dụng nó. Trong tất cả các khả năng có thể có, thì khả năng áp dụng khí công công phu vào chữa bệnh là khả năng có ý nghĩa nhất và cũng là vấn đề tâm đạo mà nhân loại đáng quan tâm.
HỎI: Như vậy luyện tập năng lực tiên thiên có lâu hay không và lợi ích của nó?
ĐÁP:
1. Về thời gian luyện tập năng lực Tiên thiên phụ thuộc và các điều kiện sau:
- Người luyện phải chọn được một lược đồ pháp thích hợp và khi ðã chọn thì phải tuyệt đối tuân thủ mọi yêu cầu của lược đồ pháp đó.
- Người tập phải có thầy hướng dẫn. Người thầy phải có năng lực Tiên thiên thực sự, hơn nữa phải hiểu rõ nó để có thể trợ giúp cho người luyện (ví dụ như truyền công, giải huyệt..) và xử lý được các biến động trong quá trình luyện.
- Người luyện căn cứ theo hoàn cảnh cụ thể của mình mà tìm ra được các điều kiện thời gian, không gian luyện tập phù hợp với lýợc đồ pháp đã chọn.
- Người luyện phải chuyên cần, nhẫn nại, đôi khi phải chịu khổ luyện.
- Người luyện phải biết tận dụng các cơ may của trời đất (ví dụ biết được lúc thuần Âm, thuần Dương, thuần Thủy, thuần Hỏa) mà luyện để rút ngắn thời gian.
- Người luyện phải tìm được các phương pháp bổ trợ và có thể kết hợp cùng thuốc để kích thích quá trình luyện.
- Người luyện phải có được tâm đạo đúng đắn, tâm không vọng động, ý không tranh hơn, ý chí mềm nhưng kiên định.
- Người luyện phải khép mình vào các chế độ sinh hoạt phù hợp.
- Người luyện phải dành một số thời gian nào đó, để luyện thực sự có nghĩa là phải chọn một số thời gian tách khỏi cuộc sống hàng ngày để tạo ra các bước ngoặc cơ bản trong quá trình luyện.
- Người luyện phải tìm được một sự ứng dụng khả năng, để đưa quá trình luyện vào giai đoạn hòa đồng giữa bên trong nội khí và bên ngoài ngoại khí, để dùng sự phát ngoại khí, để dùng sự phát ngoại khí kích thích sự phát nội khí. Ban đầu dễ nhất là chọn con đường học phát khí trị bệnh cho ngýời khác và cho mình. Đó cũng chính là bước đầu đi vào con đường tâm đạo.
2. Lợi ích của năng lực Tiên thiên là:
- Có thể tự chữa bệnh, dưỡng sinh để trường sinh bất lão, đầu óc sáng suốt, năng lực sống và làm việc cao.
- Có thể chữa bệnh cho người thân và mọi người.
- Có thể đạt được một số khả năng siêu việt mà người thường không có.
HỎI: Trong khi luyện, điều ràng buộc tối quan trọng nhất của người luyện là gì?
ĐÁP: Trong nhiều ràng buộc quan trọng của quá trình luyện khí, thì điều quan trọng nhất là phải chọn con đường tâm đạo, để khi luyện tâm ý dễ ổn định. Một trong những ràng buộc của con đường tâm đạo là không được sử dụng sát khí, bởi vì sử dụng sát khí là ảnh hưởng tới sức khỏe và tính mệnh của người khác. Ngay việc sử dụng sát khí sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới bản thân, bởi như vậy là tâm đã loạn, khí đã biến sẽ đi vào trạng thái tự phá hủy công phu đạt được, nhẹ thì phải luyện lại rất vất vả, nặng thì có thể mang tật suốt đời. Chưa kể nếu gặp phải người giỏi hơn thì có thể sẽ chết.
HỎI: Ngày xưa sự luyện tập phải theo một tôn giáo nào đó, đồng thời phải gia nhập một môn phái và chấp hành mọi luật lệ của môn phái đó. Ngày nay người luyện có phải như vậy không, trong khi vấn đề tôn giáo và môn phái đang là vấn đề khó khăn và có nhiều điều cần làm sáng tỏ?
ĐÁP: Không nhất thiết phải như vậy. Tất cả là do tâm đạo và ý chí của con người. Sự ràng buôc của tôn giáo và môn phái cũng chỉ nhằm mục đích duy nhất là hướng con người vào tâm đạo và tạo điều kiện cho con người có trạng thái tâm lý ổn định và có ý chí kiên định để luyện tập công phu có kết quả, để sử dụng một cách có lợi ích. Ngày nay con người không nhất thiết đi theo tôn giáo và môn phái là tránh được sự mê tín và thần thánh hóa bản chất của khả năng.
Tuy nhiên, vẫn cần phải khép mình vào một luật lệ, kỷ luật của một môn phái hiện đại để quá trình luyện tập có kết quả và nhanh chóng hơn. Tuy nhiên cần nhắc lại các luật lệ và ràng buộc đó phải tuyệt đối không được xâm phạm vào con đường tâm đạo mà chỉ được phép làm rõ con đường đó hơn mà thôi.
Bất cứ ai, môn phái nào xây dựng luật lệ trái với tâm đạo thì sẽ hứng phải hậu quả không lường được, và có hối cũng không kịp nữa. Tuy nhiên cũng phải xem xét nghiêm túc thế nào là con đường tâm đạo. Không thiếu người đã đi lầm đường, vì quan niệm con đường tâm đạo sai lầm.
HỎI: Xin cho biết mục đích thực tế của việc luyện khí công công phu?
ĐÁP: Mục đích của việc luyện khí công công phu không có gì ngoài việc luyện cho bản thân vô bệnh, đạt được một số khả năng để thực hiện ý tưởng tâm đạo của mình. Vấn đề mấu chốt là phải phát sinh được chân khí, vận hành thông suốt trong kinh mạch và đưa ra ngoài để tạo công phu. Chân khí phải được sinh ra liên tục, dồi dào, chuyển động vận hành trong cơ thể liên tục và đúng hướng, không loạn, không nghịch, không bế, không tắc, không tán quá, vượng quá, và không suy quá. Ngũ khí được tạo ra với bản sắc riêng, phải vận hành đúng kinh và đồng bộ với nhau.
Đó là mục đích cụ thể của luyện khí công dù ở mức độ nào đi chăng nữa.
HỎI: Thế nào là con đường luyện khí công đúng đắn?
ĐÁP: Con đường luyện khí công đúng đắn và có kết quả từ những mục đích thiết thực cho đến những mục đích cao siêu phải trải qua ba giai đoạn chính sau:
1. Quá trình luyện khí công tự chữa bệnh:
Phàm là con người dù khỏe đến đâu cũng có khi mang bệnh. Tại sao vậy? Thường chân khí trong con người sinh ra yếu, vận hành không thông, dễ biến động, dễ bị bệnh do bên trong loạn thất tình, bên ngoài lục dâm xâm nhập. Chân khí thì yếu, Ngũ khí bất hòa, Vinh khí và Vệ khí rối loạn vì vậy mà mang bệnh. Khi mang bệnh nhẹ thì ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày, nặng là chết, do đó quá trình luyện khí công tự chữa bệnh là hết sức có ý nghĩa. Mục đích của quá trình này là tạo lập sự đồng bộ, đả thông kinh mạch cho chân khí sinh ra vận hành tốt, ngũ khí đồng bộ, Vinh khí, Vệ khí luôn thấm nhuận. Bệnh tật từ ðó lui, sức khỏe từ ðó tốt. Nãng lực sống và làm việc từ ðó ðýợc nâng cao. Bên cạnh ðó quá trình luyện khí công tự chữa bệnh được coi như là giai đoạn nhập môn của khí công, bước đầu làm quen dần với những yêu cầu và động tác cần thiết, tạo điều kiện cho thói quen cũng như cơ thể bước vào các giai đoạn sau được tốt hơn.
2. Quá trình khí công dưỡng sinh:
Đó là giai đoạn hai của luyện khí công Công phu, còn được gọi là giai đoạn cơ bản. Nó là nền tảng của khí công công phu, luyện nội khí – khí công.
Khi chúng ta đã đẩy lùi được bệnh tật, cơ thể đã đạt được sự ổn định, mà không duy trì và nâng cao nó thì lại rất dễ quay lại trạng thái bệnh tật. Chân khí phải được sinh ra liên tục, làm cho Ngũ khí luôn xuất hiện và đồng bộ với nhau. Bởi vậy quá trình luyện khí công dưỡng sinh là quá trình luyện cho Chân khí, Ngũ hành khí, Vinh khí, Vệ khí luôn xuất hiện và chạy thông suốt đúng hướng, khiến cho thể trạng con người luôn tốt, luôn đạt được hiệu suất cao trong hoạt động. Hơn nữa giai đoạn khí công dưỡng sinh cho phép người luyện hoàn thành quá trình cơ bản trong khí công và từ đó có thể luyện các phần nâng cao có kết quả hơn. Tuy nhiên nhiều người không nhất thiết phải luyện nâng cao mà chỉ cần luyện hai giai đoạn cơ bản là tự chữa bệnh và dưỡng sinh cũng đủ và cũng chỉ cần luyện ở mức độ phù hợp, không cần khổ luyện như người luyện chính thống.
3. Quá trình khí công nâng cao:
Đó là giai đoạn cuối cùng của luyện khí công công phu, còn gọi là giai đoạn nâng cao. Nó là giai đoạn sử dụng năng lực khí công công phu, ngoại khí công công phu.
Ở giai đoạn này luyện tập phát chân khí ra ngoài, thực hiện công phu thông qua một số vị trí đặc biệt (như Chỉ công là phát khí ra ngón tay, Chưởng công là phát khí từ lòng bàn tay, Miêu công là phát khí từ Ấn đường, Thần công là phát khí từ Bách Hội). Tất nhiên quá trình này còn mang một ý nghĩa nữa: Đó là mối quan hệ giữa bên trong cơ thể và bên ngoài vũ trụ trên cơ sở khí. Như vậy quá trình luyện khí công nâng cao là:
- Duy trì quan hệ đồng bộ với thế giới bên ngoài, tiếp thu năng lượng tinh chất của vũ trụ.
- Tập trung chân khí và ngũ khí vào vị trí đặc biệt phát huy công phu.
Một vấn đề quan trọng trong giai đoạn này là hấp thụ được năng lượng bên ngoài, rồi chuyển hóa thành năng lượng công phu, mà không phạm tới chân khí bản thân, có như vậy mới đạt được công phu tuyệt hảo.
HỎI: Những yêu cầu luyện tập khí công công phu rất khó, trong khi người hiện nay chịu nhiều ràng buộc, như vậy phải chăng không thể luyện tập khí công công phu?
ĐÁP: Đúng là con người hiện nay có nhiều sự ràng buộc. Nhưng không có nghĩa là con người phải chấp nhận sự chi phối đó mà phải hóa giải nó và tìm chính trong hoàn cảnh của mình những điều có lợi.
Trong luyện tập khí công công phu, đã đành là nếu có đủ điều kiện, thì dễ thành công, nhưng đó là các điều kiện thuận. Trong luyện tập khí công công phu đôi khi lại cần điều kiện nghịch và các điều kiện trái ngược đôi khi đem lại kết quả không ngờ.
Ở đây xin dẫn ra một dẫn chứng của giới tu hành: “Thứ nhất là tu tại gia, thứ hai tu chợ, thứ ba tu chùa”. Thế có nghĩa là sao?
Phàm người tu hành, tu tại chùa thì có gì ghê gớm đâu, vì mọi điều kiện đều tốt cả, đến như tu chợ, tức là tu với tác động bên ngoài, còn tác động bên trong coi như không có, cho nên cũng chưa phải ghê gớm. Tu tại gia mới đáng nói. Giữa những ràng buộc bắt buộc về sự tồn tại, về trách nhiệm là sự tác động bên trong, bên ngoài luôn luôn ảnh hưởng, đôi khi giằng xé, hành hạ người tu hành, ấy vậy mà thành công đó thật đáng nói.
Trên thực tế luyện khí công công phu, bao giờ cũng gồm 2 quá trình thuận và nghịch. Chính trong quá trình nghịch lại cho phép đạt tới thành công nhanh hơn. Ví như tác động của âm thanh xung quanh ta gây cản trở rất lớn cho việc luyện, nhưng nếu chúng ta né tránh nó, chờ khi có giảm đi lại là sai lầm. Nếu kệ nó, không lưu ý đến nó, thậm chí cố luyện lúc nó tăng cao nhất, như vậy ta có thể đạt tới sự bất phụ thuộc vào âm thanh mà từ đó luyện công có kết quả. Hay như khí lạnh có hại cho cơ thể, việc vận hành chân thân chống lại nó lại làm cho chân khí phát sinh và vận hành cao hơn.
Nói chung, bất cứ điều kiện nào dù xấu, dù tốt đều có chỗ hữu dụng và gặt hái được thành công.
Việc luyện khí công công phu cũng phải hiểu và chuẩn bị một số điều kiện cần thiết, nhưng không có nghĩa là ngặt nghèo quá, mà phải hiểu được bản thân mình, thuận tự nhiên, theo phương pháp đúng mà tiến hành, không lo gì không thành công.