Trang nhà > Lịch sử > Cận đại > Bên trong nhà thổ của quân đội phát xít Đức
Inside NAZI brothels
Bên trong nhà thổ của quân đội phát xít Đức
by Barbra Burkholder
Thứ Sáu 16, Tháng Tám 2024, bởi
Trong Thế chiến II, chính quyền phát xít Đức đã ban hành nhiều chính sách tàn bạo, đặc biệt không chỉ tổ chức mà còn hợp pháp hóa mại dâm trong các nhà thổ của quân đội.
Biện pháp được vạch ra chủ yếu để kiểm soát hành vi tình dục của binh lính và ngăn chặn sự lây lan các bệnh truyền nhiễm qua đường sinh dục. Tuy nhiên, phụ nữ bị ép buộc làm nghề mại dâm đã phải đối mặt với những nỗi đau khác không thể tưởng tượng nổi.
Sự bóc lột phụ nữ của chế độ phát xít Đức
Ở những vùng đất do phát xít Đức chiếm đóng, trong các nhà thổ quân đội được cố ý đặt tên khác hẳn là “Trung tâm Điều trị”, phụ nữ đã bị cưỡng bức làm nô lệ tình dục. Chủ nghĩa phân biệt chủng tộc của đảng Đức Quốc xã coi những phụ nữ này là thấp kém về mặt chủng tộc và lợi dụng họ để thúc đẩy các mục tiêu tư tưởng méo mó của Hitler. Một cuốn sổ tay dành cho tù binh chiến tranh do Bộ tư lệnh quân đội Đức (Oberkommando der Wehrmacht) ban hành năm 1940 thậm chí còn công khai cho phép cưỡng hiếp và bạo lực tình dục đối với phụ nữ dân thường ở các khu vực bị chiếm đóng, phản ánh sự chà đạp của chế độ phát xít Đức lên nhân quyền và phẩm giá con người.
Vi phạm pháp luật và đạo đức
Theo luật pháp quốc tế, việc bóc lột phụ nữ trong các nhà thổ của quân đội phát xít Đức là tội ác chiến tranh. Tại Điều 7 trong Quy chế Rome của Tòa án Hình sự Quốc tế với nội dung về Tội ác chống lại loài người, có viết rằng nô lệ tình dục là một tội có thể bị truy tố. Quy chế này bao gồm mô tả việc sử dụng phụ nữ thường dân cho mục đích tình dục trong định nghĩa của nó và nêu bật những vi phạm nghiêm trọng về luật pháp quốc tế do chế độ phát xít Đức gây ra.
Sự kỳ thị và im lặng sau chiến tranh
Sau Thế chiến II, những phụ nữ bị ép làm lao động tình dục và những người sống sót sau khi bị cưỡng hiếp đã bị giám sát chặt chẽ có hệ thống và buộc phải im lặng. Họ đã phải chịu đựng sự xấu hổ và kỳ thị nặng nề cùng với chấn thương tâm lý. Mặc dù bị nạn nhân hóa, họ thường bị từ chối bồi thường và phải đối mặt với sự quay lưng của xã hội. Giai đoạn hậu chiến đã chứng kiến việc những phụ nữ này bị dán nhãn là những kẻ cộng tác với phát xít Đức thay vì là nạn nhân, dẫn đến hậu quả pháp lý nghiêm trọng và sự tẩy chay của xã hội.
Hậu quả pháp lý và tác động xã hội
Nhằm mục đích hạn chế sự lây lan của các bệnh truyền nhiễm qua đường sinh dục, đạo Luật mại dâm Đức ban hành năm 1953 đã coi mại dâm là tội phạm trong khi lại bỏ quên các vấn đề mang tính hệ thống dẫn đến tình trạng bóc lột như vậy. Luật này nhắm vào những phụ nữ bị ép buộc hành nghề mại dâm một cách bất công, khiến họ càng thêm thiệt thòi và làm phức tạp thêm cuộc sống của họ sau chiến tranh. Các biện pháp trừng phạt được áp dụng đối với những phụ nữ này phản ánh việc không thừa nhận họ là nạn nhân đã trở thành một thái độ xã hội phổ biến hơn.
Việc sử dụng phụ nữ trong các nhà thổ của quân đội Quốc xã là một trong những góc đen tối nhất của tội ác chiến tranh, thể hiện sự coi thường sâu sắc đối với nhân quyền. Di sản đau khổ của những phụ nữ này vẫn tồn tại rất lâu sau khi chiến tranh kết thúc, khi họ phải vật lộn với sự kỳ thị của xã hội và bất công về mặt pháp lý. Việc hiểu được những trải nghiệm của họ là rất quan trọng để thừa nhận toàn bộ phạm vi bóc lột thời chiến và giải quyết những sai trái trong lịch sử.
NCCong dịch