Blog Đông Tác

Nguyễn Chí Công, CFLS

Trang nhà > Văn chương > Thi ca > Điệu valse mưa

Nhạc: Y. Nikitin + S. Kuznesov

Điệu valse mưa

Thơ: Оlya Alexeyev - Dịch: Mai Hương

Chủ Nhật 24, Tháng Ba 2019, bởi Cong_Chi_Nguyen

Điệu valse mưa

Tiếng mưa rả rích suốt đêm
Nhẹ êm điệu valse gõ nhịp...

Sương mờ trùm khẽ khăn voan
Lặng yên thành phố
Và ánh đèn mê hoặc nơi cửa sổ
Ướt sũng lữ hành...

Tiếng trống vang như tiếng cồng
Bóp nghẹt trái tim
Run rẩy hồi chuông báo động...

Những tia chớp giằng co loang loáng...
Những giọt mưa loang
Chảy tràn trên kính...

Giai điệu của mưa bay trong đêm
Như tiếng vĩ cầm dịu êm...

Lướt cùng điệu valse của nỗi khát khao...
Chúng mình khiêu vũ
Thấu xương ướt mèm...

Bạn dạo dưới mưa từ khi nào?
Không phải ẩn mình dưới tán ô
Từ bến xe chạy vội về chung cư...

Mà sao cho toàn thân đẫm ướt
Để nước chảy thành dòng
Để tóc ướt như rong
Và trong giầy kêu tiếng nước vỗ…

Bạn đã từng hôn nhau dưới mưa?
Không phải nụ hôn phớt ba giây
Mà để cả hai cùng ngất ngây
Và để cho nàng ửng hồng đôi má...

Để bạn cuồng nhiệt khát thèm
Có thể liếm hết những giọt rơi trên ấy...

Để dại cuồng khiêu vũ mặc kệ những vũng nước,
Để hai thân hình ướt sũng áp chặt vào nhau...

Rồi về nhà, quấn trong khăn ấm
Và ôm chặt nàng trong hương trà bạc hà...

Bạn đã từng dạo chơi như thế chưa?
Tôi đến giờ vẫn chưa làm điều đó

Dù suốt đời đã ước mơ về nó...

(Bản dịch của Trần Mai Hương)

Rain Waltz

Вальс дождя

Всю ночь звучит мелодия дождя
Тихонько барабанит в ритме вальса
Окутала вуалью город мгла
Свет окон манит мокрого скитальца

Звучат литавры грома словно гонг
Сжимают сердце звуками набата
Играют в небе молнии в пинг — понг
И по стеклу дождинками стаккато

Летит в ночи мелодия дождя
Струится нежно, будто звуки скрипки
В желанном вальсе, трепетно скользя
Танцуем мы, промокшие до нитки

А вы давно гуляли под дождём?
Не так, чтоб из маршрутки до подъезда
бежать, укрывшись бережно зонтом.
А чтоб сухого не осталось места…

Чтоб ручейки сползали по щекам,
а волосы, похожие на тину
прилипли паклей к шее и ушам,
и лужи громко хлюпали в ботинках…

А вы не целовались под дождём?
Не так, чтоб три секунды, для отмазки,
а чтобы затерялись вы вдвоём.
Чтоб на её лице — природы краски.

А на твоём — желание собрать
со щёчек капли тёплыми губами.
Желание по лужам танцевать,
соединившись мокрыми телами…

А дома, обмотавшись в тёплый плед,
обнявшись, посидеть за мятным чаем.
Вы так гуляли? Я пока что нет.
Хотя всю жизнь свою о том мечтаю…

(Thơ: Оля Алексеев)